Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2015

TÌNH YÊU, SƯƠNG, NẮNG, GIÓ VÀ TUYẾT

Tình yêu ban đầu đến với chàng trai và cô gái một cách ngỡ ngàng tựa như những cánh hoa tím rơi trên phố Giữa bao con người xuôi ngược trên đường, duyên số đã cho họ tìm thấy nhau và yêu nhau

Cuộc hẹn hò đầu, những phút giây rảo bước dưới hàng cây bằng lăng,.. cô gái bẽn lẽn khẽ nép mình dưới bờ vai rộng của chàng trai và ngắm nhìn những giọt sương mai còn đọng trên lá, tình yêu đến với cô tựa như những giọt sương ấy vậy : trong lành, thuần khiết. Qua những giọt sương trong trẻo ấy, ánh mắt ngây thơ của cô thấy cả được những vì sao pha lê sáng óng ánh trong những gam màu cuộc đời. Giọt sương khẽ lăn dài theo tán lá và rơi nhẹ xuống gò má đỏ hây hây của cô, chưa bao giờ cô được gần giọt sương của mình đến vậy, chưa bao giờ cô cảm thấy tình yêu của mình gần đến thế. Gần đủ để cô giữ lấy và yêu thương nó.

Xuân đi hạ đến, tình yêu chàng trai dành cho cô gái ngày một lớn. Tuổi trẻ sôi nổi với những nhịp điệu cuộc sống làm tình yêu chàng trai tựa như ánh nắng vậy. Có lúc ánh nắng vàng mật ngọt rơi trên những buổi chiều hẹn hò dưới tán bằng lăng tím . Nhưng cũng có khi ánh nắng tắt lịm đi để nhường lối cho màn đêm mù mịt che phủ con đường tình yêu. Tình yêu là vậy, nó muôn hình vạn trạng, nó len lỏi trong từng ngõ ngách tâm hồn để tạo nên từng cung bậc cảm xúc cho những người đang yêu. Ánh nắng tình yêu có thế này thế kia nhưng chàng trai hiểu rằng dù ánh nắng ấy có rạo rực, ấm áp hay yếu ớt, lạnh lẽo thì chàng trai vẫn cần và rất cần nó vô cùng dù chỉ là một tia nắng nhỏ nhoi thôi !

Ngày qua ngày, những cơn gió heo may ùa về những góc phố rêu xanh, thoảng qua từng gốc bằng lăng xơ xác lá, thu bất chợt sang. Cô gái nằm đấy, trên chiếc giường lạnh lẽo, gương mặt cô nhợt nhạt, đôi mắt cô đượm buồn nhìn hình bóng chàng trai đang mờ dần trước mắt mình. Chàng trai ngồi đấy, bên cạnh giường, cầm lấy bàn tay nhỏ bé của người con gái năm ấy đang ngày một tiều tụy trước mắt chàng. Nước mắt chàng trai khẽ ứa đầy khóe mi. Tình yêu như cơn gió thoảng qua hai trái tim thơ giây khiến nó loạn nhịp để rồi một mai cơn gió thu lạnh lẽo kia mang đi tất cả, mang đi cả hơi ấm của con tim. Cô gái đưa tay vuốt nhẹ gương mặt người cô yêu. Cơn gió tình yêu đến rồi đi như những gì đã sắp đặt


Gốc bằng lăng ngày ấy là nơi mà cô gái muốn dừng lại mãi mãi để cô có thể chìm đắm trong giấc mơ tình yêu đầu đời của mình.  Mùa đông, tuyết nhẹ nhàng gieo mình trên từng ngọn cỏ úa tàn, chàng trai quay về hàng cây xưa để tìm lại hình bóng mái tóc, đôi mắt, nụ cười ngày nào nhưng..... Tình yêu năm ấy giờ chỉ còn là màn tuyết trắng xóa, vô vị và lạnh lẽo.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét