Thứ Năm, 11 tháng 12, 2014

chuyện gà sinh viên part 1 : lần đầu gặp mặt

                                                 Trai nghèo mà yêu gái xinh
                                          Thiếu tiền, xe dỏm, tán thế nào đây
Cũng như bao thằng sinh viên quèn khác, gà là một thằng trẻ trâu chưa có lấy một mảnh tình vắt vai. Thật ra thì với cái bộ dạng rách trên thủng dưới cộng với cái túi tiền cạn đáy của nó thì có chó mới thèm. Ấy vậy nhưng gà rất hay mơ mộng và tự nhận mình là nghệ sĩ, phải nói rằng với mái tóc dài lơ xơ cộng với khuôn mặt gầy trơ xương của nó nhìn xa trông cũng hao hao Phan Huỳnh Điểu.
Cũng như bao thằng con trai khác, gà mơ về những mối tình nên thơ như tiểu thuyết. Một sáng nọ, gà cùng đám bạn hổ báo của mình ngồi ăn xôi chém gió thì có một em cáo đi qua. Mái tóc cáo tung bay trong gió, dáng vẻ thướt tha yểu điệu, đôi mắt bồ câu đen láy như có ánh điện giật làm con tim của mấy con gà choai choai như loạn nhịp. Thế là tình yêu đến với gà một cách nhẹ nhàng nhưng đầy xao xuyến tựa như như lúc gà nộp tiền phòng hằng tháng cho bà chủ.
Kể từ lúc ấy, tâm trí gà như bấn loạn, gà cứ nhớ mãi về hôm ấy. Cái hôm mà tuy gà chỉ ăn có dĩa xôi 5 ngàn thôi nhưng gà cảm thấy tâm hồn mình lâng lâng ngọt ngào, gà yêu cáo mất rồi, Đêm từng đêm, trong cái chăn mốc meo bốc mùi của mình, gà mơ về những buổi chiều lãng mạn bên bờ sông không có muỗi, gà và cáo trao nhau những nụ hôn âu yếm.


Tình yêu gà dần một lớn lên, gà quyết định tìm cáo. Sau bao công sức dò la thông tin, gà biết được cáo đang học ở phòng Y. Gà bước vào thì thấy nguyên một bầy cáo già trẻ, lớn bé, béo gầy đủ cả. Gà lên tiếng
-         cho mình gặp cáo với
-         bạn tìm cáo nào, cáo trắng, hồng, xanh, hay tím
-         mình tim cáo hồng ấy
-         cáo hồng đuôi gì ? xanh, đỏ, tím, hồng
-         cáo hồng đuôi hồng ấy?
-         Zậy cáo đó tóc dài hay ngắn, cận hay không, cao hay thấp,...
-         Thôi, cho mình xin, mình tìm bạn cáo hồng......
-         À tui nhớ rồi, bạn là anh gà hôm đó ngồi ăn xôi mà quên kéo khóa quần phải không, ui chao, tụi tui nhắc tới bạn hoài
-         Ah, mình có điện thoại, mình ra ngoài đã nhé
Gà quá ngượng nên tìm cách rút êm. Gà nhớ không lầm thì hôm đó gà mặc cái quần đùi đỏ chấm bi ở trong. Quá mất mặt cho gà nhưng mà khoan, trí nhớ gà bắt đầu hoạt động trở lại, hôm đó gà mặc cái quần thể thao dài thì làm quái gì có khóa quần để mà quên hay nhớ. Vậy là xong, lần đầu tác chiến đã bị lũ bạn cáo làm một phen bẽ mặt, gà nghĩ : “ may mà tụi bạn cáo lừa mình chứ hôm đó mà để cáo thấy cái quần đỏ bi của mình thì không biết chui ở xó nào cho đỡ nhục  !”
Việc không gặp được cáo khiến gà ăn uống không ngon, một phần vì quá si mê cáo, một phần vì mỳ tôm đã hết hạn hơn 2 tháng rồi nên hơi dở. Đêm tới ngày, ngày tới đêm, gà cứ thao thức trong lòng hệt như lúc gà chờ tiền gia đình gửi từ quê lên hay lúc gà biết tin thằng bạn nợ tiền cá độ đang mượn xe máy mình đi dạo.















Một tối nọ gà dạo bước trên con đường đầy bao ni lông và giấy, gà thấy cáo, nàng đang đứng ở một nơi sạch sẽ hơn con hẻm mà gà đang đi. Vẫn là đôi mắt ấy, vẫn là mái tóc kia, con tim gà chợt se lại trong cái lạnh đầu đông. Gà đắm đuối nhìn theo bóng dáng cáo đang thơ thẩn một mình trên con phố đầy gió heo may. Gà tự hỏi cáo đang làm gì ở đây, thì ra cáo đi mua đồ ở tiệm tạp hóa. Cáo hỏi bà chủ quán loại dầu gội sunsilk một lần xả trùng với loại mà gà và lũ bạn cùng chỗ trọ mình vẫn hay dùng. Cái cách mà cáo lấy gói dầu gội rồi khoảnh khắc cáo móc ví trả tiền làm gà thẩn thờ. Rồi trời mưa, quá tuyệt vời. Cáo đứng nép mình bên hiên và gà chạy tới đứng cạnh. Cơn mưa giao mùa rét buốt như làm cho từng đôi lứa nhích lại gần nhau hơn.
Gà đứng đó, thời gian như ngưng đọng lại, gà sờ vào túi và phát hiện ra mình còn 20 ngàn. Dường như khi có tiền thì con người càng tự tin và sáng suốt lạ thường. Gà nói :
-         ấy học ở khoa X đúng không
-         sao bạn biết zậy, mình gặp nhau chưa
-         chưa đâu nhưng mình biết ấy đó ( gà định nói khác đi nhưng lại sợ bị đề cập đến cái khóa quần )
-         zậy à, thế ấy tên gì thế
-         mình là gà công nghiệp, còn bạn chắc là cáo hồng rồi
-         đúng rồi đó, tui là cáo hồng- cáo mỉm cười
-         Thế cáo quê ở đâu thế ?
-        Tui quê ở miền tây lận
-         Miền tây lun à, nghe nói con gái miền tây xinh như hoa hậu
-         Không zám đâu, nhưng xinh như bông hậu thì chắc rồi
-         Trời mưa lâu lắm mới tạnh, bên cạnh có quán chè chuối này bán khá được lắm, gà đãi cáo ly chè nhé
-         Uhm, cũng được, dù sao trời cũng đang mưa
Thực ra thì gà cũng không chắc quán kia bán chè chuối có ngon hay không nhưng kỳ này thì cáo nhất định phải ăn chè chuối. nguyên nhân là vì theo một tập truyện của Nguyễn Nhật Ánh thì trong đó có nói rằng phụ nữ khi ăn chuối sẽ dễ bị xiêu lòng. Nghĩ là làm, vào quán gà hét lớn : “ cho 2 ly chè chuối loại bự !”
Mọi người nhìn gà như một thằng người rừng mới xuống thành thị
“ uhm, nói họ cho ít đá thôi nhé !”, cáo lại cất lên cái giọng mật ngọt làm tim gà như muốn tan chảy
Phải nói rằng năm tháng lang bạt từng đầu đường ngõ phố với lũ bạn đã tôi luyện tài chém gió của gà. Gà huyên thuyên về đủ thứ nào là âm nhạc, phim ảnh, bóng đá, haivl, hoa hậu ( đến chủ đề này thì gà không quên thòng thêm một câu rằng cáo nhìn tựa như á hậu Huyền My làm cáo cứ đỏ mặt mãi). Riêng cáo thì ngồi nghe một cách từ tốn, lâu lâu nàng khẽ cười mỉm giống như Gia Cát Lượng nhìn Trương Phi say rượu rồi lảm nhảm đủ thứ. Thời gian trôi theo từng hớp chè, tới lúc cáo phải về, gà đánh bạo nói :
-         cáo cho gà số điện thoại với
-         uhm, đây nè, cáo đọc hỉ 09xxxxxxxx
-         gà nhớ rồi
-         zậy hỉ, cảm ơn 2 ly chè nghe, tui về trước            nghen
-         ừ, bye


Gà không ngờ mọi chuyện trôi chảy đến thế, chắc là do món chuối thần kỳ kia rồi, oh my chuối. Về đến phòng, gà kiểm tra tài khoản điện thoại, nó báo hết tiền. Gà phi nhanh ra tiệm tạp hóa đầu ngõ mua ngay cái card 2 chục. Gà thầm nghĩ : “ ơn trời, không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi đến thế !”. Số điện thoại cáo đưa cho gà là mạng vina còn gà xài vit teo. Tuy có hơi tốn kém nhưng với gà tình yêu là tất cả. Một thiên đường đầy nắng và gió đang mở ra trước mắt gà. Gà gửi tin nhắn đầu tiên : “Nếu có bản án dành cho anh vì đã yêu em thì anh xin đứng trước toà và nhận bản án chung thân được bên em suốt đời..
Rồi gà nhắn tiếp tin thứ 2 : “Kể từ khi mặt phẳng trái tim anh bị đường vuông góc từ ánh mắt em hạ vào, anh không thể xác định nổi bán kính để vẽ vòng tròn tình cảm của mình nữa
Cáo không hồi âm, gà thầm nghĩ chắc cáo đang say đắm trong những dòng tin ngọt lịm của gà dưới tác dụng của tinh chất chuối.
Để cho tình yêu thăng hoa, gà nhắn thêm một tin nữa : “Trên Trái Đất có 6.000.000.000 người. Và anh không hiểu vì sao anh chỉ nhắn tin cho mỗi mình em. Có lẽ vì 5.999.999.999 người còn lại không thể thay thế được em
Quá tuyệt vời, gà đang mơ về đủ thứ, về cáo, về con đường ngập tràn trái tim. Bỗng điện thoại sáng lên, có tin nhắn mới, gà hồi hộp mở tin và đọc từng hàng chữ đen láy trên màn hình trắng xóa :“ tổ cha mày thằng chó, tuy tao khác mạng với mày nhưng tao phải nói với mày cái này, hiện giờ tao đang nhậu và tao éo phải gay nên mày đừng có nhắn mấy cái tin sến sẩm đó cho tao nữa, tổ cha mày, mày còn nhắn nữa là chết với tao !”
 Gà ngẩn ngơ nhìn đồng hồ, bây giờ mới 10h, đêm còn dài quá !

                              To be continued



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét